Rocafonda, tiệm bánh mì và những cốc bia cho Lamine Yamal

- Thứ Hai, 08/07/2024, 15:49
Theo dõi SABAVN trên google-news-text

Ở khu phố Rocafonda những ngày hè này, mọi sự chú ý đều đổ dồn vào hành trình của Lamine Yamal và đội tuyển Tây Ban Nha.

Chuyện về Yamal

Bên ngoài một tiệm bánh nhỏ tại Rocafonda, có một bức họa Lamine Yamal mặc áo Barcelona. Phía trên đầu anh là ba lá cờ của Ma Rốc – quê bố anh, Guinea Xích đạo – quê mẹ anh và Tây Ban Nha – nơi anh cất tiếng khóc chào đời.

Yamal ăn mừng với ký hiệu 304 – tượng trưng cho 3 số cuối trong mã bưu chính địa phương: 08304
Yamal ăn mừng với ký hiệu 304 – tượng trưng cho 3 số cuối trong mã bưu chính địa phương: 08304

Lo liệu cho tiệm bánh đó là một trong 23 người anh chị em họ của Yamal, cùng với ông chú Abdul. Rocafonda, dĩ nhiên, là khu phố chứng kiến chàng trai “có một không hai” lớn lên qua từng ngày.

Rocafonda sở hữu vị trí đắc địa, với hướng nhìn thẳng ra Địa Trung Hải. Nhưng thực ra, nó cũng chỉ là khu phố yên bình nằm trong lòng một khu đô thị sầm uất hơn mang tên Mataro – nơi sinh sống của khoảng 120 nghìn người, cách Barcelona chừng 19 dặm.

Nếu bước đến Rocafonda, người ta có thể tìm thấy quán café El Cordobes. Bên trong không gian mang màu sắc Andalusia kết hợp với Cordoba, có một chiếc áo của Yamal được đóng khung kỹ càng và treo tại vị trí đẹp nhất.

Người chủ Juan Carlos Serrano mở quán từ cách đây 30 năm, và trong 10 năm qua, ông Mounir Nasraoui – bố của Yamal, đã trở thành một khách hàng thân thiết.

“Ở khu phố này, tất cả mọi người đều quen biết nhau cả. Ngày trước tôi thường thấy Mounir dẫn Lamine đi đá bóng, từ lúc thằng nhóc mới cỡ 6 tuổi. Yamal luôn đem theo bánh sandwich được bà làm cho. Cậu ấy thân thiết với bà lắm,” Serrano kể lại.

“Chúng tôi đều tin rằng Yamal sẽ làm nên chuyện, nhưng phải đảm nhận trọng trách tại Barca và đội tuyển quốc gia khi mới 16 tuổi – điều đó chúng tôi không thể ngờ được. Yamal là một chàng trai đặc biệt, là tấm gương cho mọi cô cậu bé trong khu phố này.”

Nơi Yamal từng đá bóng với bạn bè
Nơi Yamal từng đá bóng với bạn bè

Hoàn cảnh của Serrano và Nasraoui không giống nhau. Đôi lúc, gia đình Lamine Yamal chẳng thể mua nổi một tấm vé đi tàu hỏa. Rất may là Serrano đã giúp đỡ họ, và giờ ông với Nasraoui như anh em một nhà. Họ đã trò chuyện với nhau ngay buổi sáng trước lúc Nasraoui lên đường sang Stuttgart theo dõi con trai ông và Tây Ban Nha chạm trán Đức tại tứ kết Euro 2024.

Không khí Euro ở Rocafonda

Chiều xuống tại Rocafonda, quán bar gần tiệm café của Serrano cũng đông đúc hẳn lên. Dân chúng ngồi xung quanh, hướng mắt vào chiếc vô tuyến đặt trên cao. Khi góc máy truyền hình quay tới chỗ Yamal, một người đàn ông trung niên phấn khích la lên: “Hôm nay Lamine sẽ giúp chúng ta chiến thắng. Bà con cứ chờ mà coi!”

Người dân Rocafonda xem Euro
Người dân Rocafonda xem Euro

Mỗi lần Yamal chạm bóng, đám đông lại đứng bật dậy trong niềm phấn khích, chờ đợi một điều gì đó đặc biệt xảy ra. Tình thế bắt đầu căng thẳng. Khi Đức dần bắt nhịp với trận đấu, một vài người rời khỏi bàn, đi ra ngoài hiên hút tạm điếu thuốc cho đỡ lo lắng.

Phút 51, cú đá tinh tế của Dani Olmo khiến khán giả trong quán bùng nổ. Mọi người ôm nhau thắm thiết trong lúc bồi bàn căng mắt trông chừng mấy ly bia, hy vọng chúng không rơi xuống đất. Những người hút thuốc bên ngoài cũng xộc vào. Một ông chú độ bốn mươi hét to:

“Là Yamine đó! Thằng nhóc hay quá!”

Có người “sửa lưng” ông, bảo bàn thắng thuộc về Olmo.

“Nhưng mà thằng Yamine chuyền quả bá cháy còn gì!

Thế rồi cả quán cùng nâng ly ăn mừng.

Mười phút sau, Yamal rời sân, thay cho anh là Ferran Torres.

“Ơ thật à?” một người hỏi, không giấu được nỗi thất vọng.

“Tôi không thích chút nào,” một câu nói khác vang lên.

Những phút tiếp theo chẳng khác gì chuyến tàu lượn cảm xúc. Đám đông đã thẫn thờ và hụt hẫng sau khi Florian Wirtz gỡ hòa vào phút 89, nhưng rồi lại thăng hoa với cú đánh đầu gọn gàng của Mikel Merino. Tây Ban Nha tiến vào bán kết, có nghĩa là Rocafonda được xem thần đồng Yamal của họ chơi thêm ít nhất một trận nữa.

Người dân túa ra đường ăn mừng đêm thứ Sáu vô lo, còn đám trẻ thì trở lại đá bóng trên khu bê tông. Đâu đó, bác tài xế bóp còi, góp thêm âm thanh huyên náo vào cuộc vui chiến thắng. Mấy người đàn ông từ trong nhà bước ra, quấn cờ Tây Ban Nha đi mua bánh kẹp xúc xích.

Lúc đó, mặt trời đã lặn trên biển Địa Trung Hải, và Rocafonda trở lại nhịp sống hối hả thường lệ. Cái khác biệt là trong lòng khu xóm nhỏ ấy, ai cũng lâng lâng khi nghĩ về cậu nhóc 16 tuổi ngày nào còn chạy thoăn thoắt trên sân bê tông giữa phố.

Nguồn: The Athletic

Màn trình diễn của Yamal trước Đức

Xem thêm:

Euro

ĐT Tây Ban Nha

Lamine Yamal