Trận thua trước Senegal tiếp tục phơi bày sự hạn chế lớn về mặt chuyên môn của nước chủ nhà World Cup năm nay.
Ngân sách mà Qatar bỏ ra cho việc xây dựng cơ sở hạ tầng để phục vụ World Cup lên đến hàng trăm tỷ USD. Đồng thời, họ cũng ấp ủ tham vọng tạo ra một đội tuyển đủ sức cạnh tranh với những cường quốc khác. ĐTQG hiện tại của Qatar đã được hội quân từ cách đây 1 thập kỷ. Họ cùng nhau rèn luyện và phát triển, trải qua những lộ trình được vạch sẵn, những chuyến tập huấn xa hoa để hướng về một mùa đông huyền diệu ngay tại quê hương.
Thế nhưng, giấc mộng ấy có lẽ chưa bao giờ gần với cơ hội trở thành hiện thực. Ở một kỳ World Cup mà bóng đá Châu Á đang tạo nên tiếng vang lớn, Qatar lại đóng vai nốt trầm duy nhất của bản hùng ca. Đội bóng áo đỏ đô yếu ớt một cách khó tin, qua đó càng củng cố vững chắc quan điểm của người hâm mộ: “Qatar được đá World Cup là vì tiền”.
Ngay trong trận khai mạc, Qatar nhanh chóng bị cóng. 45 phút là đủ để Ecuador trừng phạt một kẻ học việc. Từ những hành động cơ bản nhất như chuyền, đỡ bước một, di chuyển không bóng, các cầu thủ Qatar đều không làm tốt. Người ta không còn nhận ra những ngôi sao từng khuynh đảo Châu Á với chức vô địch Asian Cup 2019 như Almoez Ali, Abdulaziz, Akram… Tất cả đều đóng vai “nạn nhân” trong lần đầu bơi ra biển lớn.
Tất cả những gì Qatar làm được đến lúc này là 1 bàn thắng danh dự vào lưới Senegal. Họ trở thành đội chủ nhà đầu tiên trong lịch sử thua quá 1 trận, và là đội thứ 2 bị loại ngay từ vòng bảng. Nhưng Nam Phi 2010 đã giành đến 4 điểm, còn Qatar vẫn là số 0 tròn trĩnh. Thậm chí, cơ hội cho đội bóng vùng vịnh có điểm ở lượt trận cuối cũng rất thấp, khi Hà Lan quyết tâm giành ngôi đầu để tránh nguy cơ phải chạm trán người Anh.
Suy cho cùng, Qatar có thể mua được tấm vé đến chơi tại World Cup, nhưng họ không thể mua được thứ bản lĩnh mà Nhật Bản, Hàn Quốc, Ả Rập hay Iran thể hiện. Yếu tố tinh thần ấy phải được tôi luyện qua một hành trình dài, nhưng bóng đá của Qatar thì còn quá non.
Xem thêm: