Jack Grealish và Riyad Mahrez mới chỉ có 1 lần chơi trọn vẹn 90 phút kể từ đầu mùa. Lý do nằm phần lớn ở khía cạnh chuyên môn.
Những gì mà Manchester City thể hiện ở 45 phút đầu tiên với Borussia Dortmund có lẽ là màn trình diễn tệ bậc nhất của họ trong vài năm gần đây. The Citizens đá chậm, nhưng không chậm như cái cách mà Pep Guardiola mong muốn. Dàn sao áo xanh thiếu đi nhịp điệu dồn dập, và mọi chuyện chỉ thay đổi khi Pep thay Ilkay Gundogan, Mahrez và Grealish bằng Bernardo Silva, Julian Alvarez và Phil Foden.
Grealish và Mahrez không phải những người chơi dở nhất trong một hiệp đấu mà khán giả sẽ sớm quên đi. Tuy nhiên, sự góp mặt của họ làm dấy lên câu hỏi: liệu Man City có trở nên dễ đoán hơn khi hai ngôi sao này chơi chung?
Lối chơi của Mahrez và Grealish có những nét tương đồng đáng kể: họ thích nhận bóng ở tư thế đối mặt với các hậu vệ, chứ không thường xuyên tấn công vào các khoảng trống. Vậy nên, khi hai tiền vệ này cùng xuất hiện trên sân, Nửa xanh thành Manchester chứng kiến sự sụt giảm trong số lượng những pha di chuyển ra sau lưng hàng phòng ngự đối phương.
Trước đây, Pep có trong tay Leroy Sane và Raheem Sterling – hai chân chạy cánh thoải mái nhận bóng và rê dắt nhưng cũng sẵn sàng tăng tốc vào những khoảng không gian nguy hiểm. Sau đó, Mahrez cập bến và đội chủ sân Etihad chấp nhận mất bớt khả năng di chuyển không bóng. Sự ra đi của Sane cùng với Sterling và cả Gabriel Jesus càng khiến Man City thiếu đi những tiền vệ cánh tốc độ, nhạy cảm với khoảng trống.
Trước Dortmund, Pep bố trí Grealish và Mahrez xuất phát ở hai biên. Những pha chuyển cánh vốn đã trở thành thương hiệu của Man City, đặc biệt là khi các tiền vệ trung tâm luôn mạnh dạn xâm nhập vòng cấm để đón đường chuyền ngang hoặc trả ngược. Nhưng sự chần chừ của hai tuyển thủ người Anh và Algeria khiến bài đánh này giảm hẳn tác dụng.
Ví như ở tình huống này, sự xuất hiện của Gundogan nơi trung lộ khiến hậu vệ phải Thomas Munier dè chừng. Grealish hoàn toàn có thể tiến tới trước, nhưng anh chọn cách giảm tốc độ và ra hiệu Mahrez chuyền tới đúng vị trí đang đứng, thay vì đưa bóng vào trong vòng cấm. Hệ quả là Dortmund dễ dàng dịch chuyển khối đội hình và tái cấu trúc hàng phòng ngự.
Thiếu những pha chạy chỗ rõ ràng về phía sau lưng hậu vệ, Man City cũng bớt nguy hiểm đi bởi đối thủ hầu như chỉ cần đối phó với những gì xảy ra trước mặt họ chứ không phải ở đằng sau.
Sau khi thực hiện 3 quyền thay người, Pep sắp xếp Kevin De Bruyne chơi rộng nhất bên cánh phải, còn Foden đảm nhận hành lang trái. Nét tích cực mà họ đem lại lập tức được thể hiện.
Phút 65, Foden lao xuống để tạo thêm cho De Bruyne một lựa chọn chuyền bóng.
Khi nhạc trưởng người Bỉ thả bóng tới cho Erling Haaland, số 47 vẫn tiếp tục di chuyển, phòng trường hợp đồng đội căng ngang.
Vài phút sau, đến lượt De Bruyne phát hiện cơ hội tấn công ở sau lưng Raphael Guerreiro – người bị ghim bởi Julian Alvarez. Đây là dạng áp đảo quân số (overload) điển hình của đội chủ sân Etihad. Joao Cancelo đã phát hiện ý đồ của De Bruyne...
… nhưng hậu vệ 28 tuổi lại rót bóng hơi sâu.
Qua những tình huống này, ta có thể thấy thiếu sót đáng kể của Mahrez và Grealish. Nhưng Pep Guardiola xưa nay vẫn nổi tiếng với biệt tài huấn luyện kỹ năng cho cầu thủ. Trong thời gian tới, có lẽ nhà cầm quân sinh năm 1971 sẽ cố gắng tích hợp khả năng chạy chỗ vào lối chơi của hai chân chạy cánh kể trên.
Nguồn: Biên dịch từ The Atheltic
Xem thêm: